ĐỌC “RIÊNG TẶNG MỘT NGƯỜI” CẢM TÁC

 

 

RIÊNG TẶNG MỘT NGƯỜI


Ta nhớ người xa cách núi
sông,
Người nơi xa ấy nhớ ta
không?
Một đêm xem diễn, một đời nhớ,
Mỗi phút vắng tin, mỗi chạnh
lòng.
Ðã đặng vai kề cùng mắt liếc,
Dám mong đầu bạc với răng
long?
Canh tàn bên gối tình thao thức,
Mệnh số âu đành, thế cũng
xong...



Giáo Sư  NGÔ VĂN LẠI

7/2005 - Việt Nam

 

 

Vẫn nhớ dù mình cách núi sông,
Em từng nhớ lắm chàng hay không?
Hằng đêm van vái, mong và nhớ,
Một phút, một giây, một chạnh lòng,
Hôm ấy kề vai cùng mắt liếc,
Ra về rõ tiếc nhớ cùng mong,
Bao ngày chờ đợi chàng lên tiếng,
Ðợi mãi lấy chồng cho nó xong...

 

Ban Mê Lãng Tử

 

Ta nhớ ngày xưa lòng chạnh lòng,
Người nơi chốn ấy còn nhớ không?
Một đêm gặp gỡ, muôn đời nhớ,
Một phút xa nhau, mỗi quạnh lòng,
Ðã đặng kề vai rồi nối tiếc,
Dám mong duyên nợ tới răng long?
Canh tàn bối rối lòng thao thức,
Mệnh số thế thôi, thế cũng xong....

 

Vương Tuy Thâm

 

 

Dẫu rằng em đã bước sang sông,
Chuyện cũ đành quên có dễ không?
Một buổi kề vai, một kiếp nhớ,
Mỗi khi gặp mặt, mỗi vui lòng,
Hằng đêm cầu nguyện duyên mình đẹp,
Ao ước đôi mình hóa phụng long!
Nào biết duyên mình không bến đổ,
Bên chồng trọn đạo ráng cho xong...

 

Lương Thuận Mậu

 

 

Ta nhớ chuyện xưa, người nhớ không?
Hai đứa ước mơ cùng một lòng.
Thao thức đêm thâu để gặp gỡ,
Hứa hẹn bạc đầu tới răng long,
Nhưng sao định mệnh thật trêu trớ,
Mỗi người mỗi ngã phận long đong,
Nghĩ mà đau nhói lòng thương tiếc,
Duyên phận ý trời thế cũng xong....

 

Tạ Huệ Hạnh

 

 

Khác đồng, khác núi, khác dòng sông,
Người ở phương xa có nhớ không?
Thao thức đêm nay bên gối lẻ,
Ấy lần xem diễn ấn ghi lòng,
Kề vai, liếc mắt ... tim rung nhịp,
”Trộm ước đôi mình hóa phụng long…”
"Ò… ó… o… o…” gà chợt gáy,
Mệnh, duyên trăn trở vẫn chưa xong

 

Tuyết Sơn Tùng

 

 

Nỗi nhớ người xưa vượt núi sông,
Chẳng hay người ấy có nhớ không?
Một lần gặp mặt, một đời nhớ,
Mỗi đợt hay tin, mỗi bận lòng,
Mắt liếc kề vai nhìn đắm đuối,
Mong mình đầu bạc cùng răng long!
Từng đêm thầm nhớ, ôi mòn mỏi,
Số phận an bài, ráng mới xong...

 

Cao Nguyên Bá

 

 

Nỗi nhớ người xưa xa ngàn dặm,
Hởi người nơi ấy có nhớ không?
Mỗi phút gần nhau đầy luyến nhớ,
Cưu mang phút ấy mãi trong lòng,

Ðêm ấy trời mưa em có nhớ,
Hai đứa chung vai một chiếc dù,
Nào biết mai sau mình đôi ngã,
Mệnh số an bài kiếp phù du.

 

Trần Hưng

 

 

Gởi gió nhắn tình ta mãi trong,
Giờ đây người ấy nhớ ta không?
Duyên gặp lở làng một thủa nhớ,
Khao khác để gào thét cỏi lòng.
Uyên ương cùng múa khúc tình ái,
Mộng bướm đùa hoa phụng ghẹo long,
Trăng tròn tay gối lòng xao xuyến,
Mệnh định kệ trời ta vẫn xong...

 

57

 

 

Tự hứa rằng quên chuyện đã xong,
Ðừng mơ đầu bạc với răng long,
Một lần nhung nhớ, một lần hứa,
Vẫn ước trăm năm, vẫn dối lòng,
Nỗi  nhớ quắc quay vẫn mãi đến,
Tha tôi giùm nhé, được hay không?
Cố quên thời biết mình còn nhớ,
Nào khác thuyền con nhớ bến sông!

 

Thung Lũng Vàng

 

 

Một đêm xem diễn một đời ghi,
Ghi để làm gì chỉ khổ thôi!
Mắt liếc vai kề sao chẳng đuổi?
Ðể rồi nuối tiếc mãi không nguôi,

Mệnh số biết rồi thôi nhắc mãi,
Buồn lòng ta lắm hởi người ơi,
Từ nay thôi nhắc, đau lòng lắm!
Chốn ấy, nơi đây ráng sống đời...

 

Tạ Huệ Quyên

 

 

Ta nhớ người xưa tận đất xa,
Người ơi! còn nhớ lúc gần ta?
Một bài tình khúc lạc cung phiếm,
 Nhung nhớ đêm về dạ xót xa.

Ðã lỡ cách xa sao vẫn tiếc,
Dám đâu nghĩ tới chuyện trăm năm,
Canh tàn trằn trọc lòng thao thức,
Mệnh số nợ duyên… trôi tháng năm....

 

Nam Hàn

 

 

想 念 遠 方 我 的 她,
此 刻 人 兒 想 我 吗?
含 情 盼 望 終 生 念,
別 離 心 感 亂 如 麻.
並 掮 志 同 媚 眼 送,
白 頭 皆 老 連 李 夢.
暮 歲 孤 枕 痴 情 淚,
姻 緣 天 數 耐 能 何?

 

林明勝

 

 

Ðêm ấy dưới mưa người nhớ không?
Tình tôi giữ kín ... mãi trong lòng.
Nơi xa đất khách quên hay nhớ?
Ðắm đuối trong mơ ẩn hiện trông.

Khóe mắt nụ cười ... duyên vắng nợ,
Răng long đầu bạc lạc dây tơ.
Ðêm dài thao thức lòng tê tái,
Ðịnh mệnh an bài, tan giấc mơ.

 

Già Xim

 

 

Dẫu rằng hai đứa hai bên sông,
Bên đó có thương có nhớ không?
Một buổi chiều mưa lòng luyến nhớ,
Bao năm vắng bóng khổ… trông mong.
Mưa phùn đứng sát mắt còn liếc,
Ðể lại trong tôi mối chạnh lòng,
Dám hỏi ơi người, có thổn thức,
Ðêm nằm có thấy nhớ ta không?

 

Phan Chánh Thơ

 

 

Dẫu cho cách trở bao nhiêu sông,
Người xa phương đó nhớ ta không?
Một lần gặp mặt cả đời nhớ,
Chỉ mình ta mộng quá đau lòng,
Trao mắt đưa tình ta đã biết,
Thâm tâm đã nguyện cùng răng long,
Hy vọng mộng thành như ước muốn,
Duyên số an bài vậy cũng xong...

 

Mỹ Kiều

 

 

Ngưu Lang Chức Nữ lại một năm,
Người tha phương đó còn nhớ chăng?
Một lần gặp gỡ lại lưu luyến,
Ngày nhớ đêm mộng đều thấy trăng.

Liếc mắt đưa tình khó quên xiết,
Quân tử hứa lèo em giận miết,
Tình bỏ như ngũ mã phân thây,
Nhân quả luân hồi người sẽ biết.

 

Diệp Năng Thắng

 

 

Có những chiều như buổi chiều nay,
Mình ta lang thang trên phố này,
Cô đơn giữa dòng người hối hả,
Lòng anh nặng trĩu bao đêm ngày.

Tình đã cho đi chẳng có về,
Lòng ta gọi mãi em có nghe?
Năm dài tháng rộng chồng nhung nhớ,
Có một tình yêu, thuở dại khờ.

Rồi những đêm thao thức ngóng trông,
Ðể lòng ta còn lại nhớ mong,
Tóc đà điểm bạc theo năm tháng,
Bâng khuâng thương nhớ mãi trong lòng.

 

Anh 5

 

 

Tim bao nhiêu tuổi tim già,

Tình bao nhiêu tuổi gọi là tình son?

Tuổi Niên Lịch há già non,

Tuổi đời chồng chất, đầy bầu Càn Khôn.

Chữ tình tựa quả bồ hòn,

Long lanh ngũ sắc, nếu còn yêu nhau.

Vẹn đôi tình chắp cánh bay,

Men tình từ đấy đắng cay khối tình!

 

Một duyên hai nợ ba sinh,

Nợ tình vay mượn, tự mình trói ta…

Rằng ơi, kẻo liệu thân già,

Bá Nha, tình ấy, bằng ba chữ “Tình”…

 

TTNQ

 

 

Hồi trước người ta nói núi sông,

Tôi đây không hiểu tưởng như không.

Một đêm xem diễn có gì lạ,

Mà cứ nhớ nhung phải chạnh lòng.

Hôm ấy vai kề cùng mắt liếc,

Vì là tuổi trẻ chỉ trông mong.

Làm sao có được người trai bảnh,

Đêm đến làm thơ “nhớ” được không?

 

Thằng Mô

 

 

Hãy ráng quên đi chuyện đã xong,
Qua rồi mộng đẹp phụng cùng long,
Môi cười mắt liếc bao tình ý,
Hãy cất giùm tôi tận đáy lòng,
Xa cách bao năm người mỗi ngả,
Bên chồng có nhớ cũng bằng không,
Mong người vui khỏe qua ngày tháng,
Chuyện cũ xin người thả xuống sông.


Thự Quang

 

 

 

Nhớ phố, nhớ phường, nhớ núi sông,
Người xưa càng nhớ, chớ sao không?
Nhớ đêm xem diễn, nhớ tha thiết,
Nhớ phút chia tay, nhớ ngập lòng,
Từng tựa, kề vai, từng luyến nhớ,
Từng mơ đầu bạc với răng long,
Nào ngờ số phận không chung lối,
Lặng bước bên người, thế cũng xong...

 

Tảo Dương

 

 

 

Người nhớ ta xa cách núi sông,

Ta nơi xa ấy nhớ người trông.

Sau đêm xem diễn một đời nhớ,

Giữ cả kia… kẻ phụ lòng.

Tưởng đặng vai kề người sánh bước,

Nào người lỗi hẹn, ta đợi trông,

Mỗi khi tưởng nhớ lòng rạo rực,

Mệnh số chi người, nhắc cũng xong…

(1)

 

Nhắn gởi về ai, cánh hoa vàng,

Rảnh thời liên hệ với Nha Trang,

Khải Minh trang web nơi giải trí,

Thế, muội nơi đây mới rộn ràng.

Thương người nhân nghiã kiên trì tính,

Phải đặng không may kiếp bẽ bàng…

Vui buồn người gởi về trường Khải,

Muội đây gom lại giữ hành trang…

(2)

NTM

 

 

 

8/2008

 

 

 

 

 

Copyright © 2005 KHAIMINH.ORG